Tôi lần lượt bỏ lỡ 2 cơ hội làm giàu bởi không muốn nợ nần để mua đất, đến khi đủ tiền lại sợ mua xong lấy gì phòng thân.
Năm 2014, với mức lương và số tiền nhàn rỗi không nhỏ, tôi cũng định mua đất. Nhưng vì mảnh đất nhắm tới có giá hơi cao, nên tôi lại quyết định không mua nữa. Sau này, tôi mới thấy hối tiếc vì đã không mạnh dạn vay để mua từ sớm.
Năm 2016, một lần nữa tôi lại bỏ qua cơ hội mua đất của mình. Lần này, tôi có đủ tiền nhưng không thật thích mảnh đất đó, cố tìm mảnh khác hợp ý hơn. Vả lại, lúc này tôi đã có vợ con, nếu mua xong sẽ hết sạch tiền, tôi sợ không có tiền sẵn khi có việc gấp.
Vì tôi là lao động chính trong nhà nên áp lực kinh tế càng lớn. Tôi sợ nếu thất nghiệp không có tiền xoay sở. Mãi tới cuối năm 2018, đầu năm 2019, tôi mới quyết định xuống tiền mua đất. Lúc này, tuy có hơi muộn so với nhiều người, nhưng ít nhất đến nay, mảnh đất của tôi cũng tăng giá trị tới 3-4 lần. Tôi quyết định bán chốt lời và chuyển qua mảnh đất khác để có dòng tiền cho thuê.
Ảnh minh họa
Nghĩ lại tôi thấy rất hối hận khi bỏ lỡ tận 2 cơ hội làm giàu. Nếu tôi quyết định mua sớm hơn (từ năm 2016) thì tài sản của tôi ít nhất gấp đôi so với bây giờ. Còn nếu tôi mạnh dạn vay ngân hàng từ năm 2014 thì phần tài sản tự lập của tôi thậm chí còn có thể gấp 3-4 lần hiện tại.
Đến giờ, tôi vẫn thấy tiếc nuối vì đã bỏ qua nhiều cơ hội lớn để làm giàu. Cũng may là cuối cùng tôi vẫn có mảnh đất cắm dùi, chứ nếu chờ đến giờ mới tìm đất thì có lẽ tôi không mua nổi.
Tôi bị ảnh hưởng bởi bố mẹ nhiều, họ không bao giờ vay ngân hàng, chỉ tích góp rồi mua bằng tiền nhàn rỗi của mình.Họ không bao giờ phải lo đến tiền lãi ngân hàng, không sợ ngộp vì vỡ nợ, nhưng đổi lại, họ cũng bỏ qua rất nhiều cơ hội để đổi đời vì cái vùng an toàn của bản thân
Nói thật, nếu để tự thân mua nhà mà không dùng đòn bẩy sẽ rất khó, và gần như không tưởng nếu bạn không có xuất phát điểm hơn mọi người. Thế nên, chỉ có cách chấp nhận rủi ro, sử dụng đòn bẩy tài chính một cách thông minh, khéo léo để đạt được mục tiêu.