Connect with us

Hi, what are you looking for?

CỘNG ĐỒNG

Cổ nhân dạy, muốn cả đời hưởng phúc phải nhớ kỹ 3 điều: Nói có chừng mực, vui đùa đúng độ, sống có tình

Muốn biết nhân cách của một người hãy nhìn vào cách ứng xử, nói năng của họ.

Lời nói cử chỉ của một người, khúc xạ giáo dưỡng và tố chất của người đó, dù bề ngoài của được bao bọc như thế nào, nhưng những thứ từ sâu thẳm trong tâm vẫn sẽ thể hiện một cách rõ ràng thông qua lời nói.

Nói năng chừng mực

Cổ nhân có câu “một lời nói tốt ấm ba đông”, biểu đạt ngôn ngữ cũng là một môn nghệ thuật.

Ai cũng có lòng tự trọng và niềm kiêu ngạo riêng của mình. Đừng mang cá tính của mình ra để thử thách giới hạn của người khác. Học các tôn trọng, khiến người các thoải mái mới là tố chất tối cao của mỗi người.

Những lúc phát ngôn, chịu khó đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, chịu khó suy nghĩ đứng trên lập trường của người khác. Nhiều lúc, có thể chỉ là một câu trách móc nhẹ nhàng nhưng lại khiến mọi thứ tệ đi.

Một lời bình luận đùa có thể sẽ như một cái chạm nhẹ vào những tấm domino. Bạn không hiểu những gì mà người khác đã trải qua, thì đừng vội buông lời bình luận với những gì mà bạn nhìn thấy.

Nói năng chừng mực là tu dưỡng tối cao và biểu hiện trưởng của mỗi người, thể hiện nguyên tắc làm người và tầng cấp cuộc sống của họ.

Phải luôn nắm bắt chừng mực nói chuyện, chú ý hoàn cảnh, thân phận và đối tượng trò chuyện, thì lời nói mới được đúng mực nhất.

Ai cũng có chỗ khó của mình, mọi biểu hiện đều có nguồn gốc của nó. Giữa lời qua tiếng lại nên bớt chút sắc sảo, thêm chút không gian, đó mới là sự nhân từ đối với người khác, đồng thời cũng là sự tôn trọng đối với chính mình.

Vui đùa đúng độ

Vui đùa là chuyện vô cùng bình thường và phổ biến trong cuộc sống thường ngày. Nhưng mục đích của vui đùa là ở việc điều chỉnh không khí, nếu không nắm được chừng mực, ngôn từ nhiều khi sẽ hữu ý vô ý tổn thương đến người khác.

Những người biết vui đùa có chừng mực là những người có nhân phẩm. Đừng bao giờ mang điểm yếu của người khác ra để làm trò đùa, cũng đừng bao giờ lấy đời tư của người khác ra để làm trò cười.

Hài hước thực sự không phải là vui đùa vô tổ chức để lòe thiên hạ, mà là ở thời điểm thích hợp, dùng lời nói phù hợp để khiến bầu không khí vui vẻ và dễ chịu hơn.

Vui đùa trên sự tôn trọng người khác mới mát rượi như tắm gió xuân. Chỉ khí đối phương cảm thấy buồn cười thì mới gọi là vui đùa. Ngược lại, nếu đối phương cảm thấy không buồn cười, thậm chí là tức giận thì đó là vô lễ, không lịch sự.

Xử sự có tình

Ai ơi xử sự lưu tình

Mai ngày gặp lại còn mình với ta

Cuộc đời này, thăng trầm bếp bênh, khó tránh khỏi những lúc đắc ý, những lúc suy sụp. Những lúc đắc ý hãy đối xử tốt với người khác, những lúc suy sụp hãy đối xử tốt với bản thân.

Rất nhiều việc, chúng ta khó lòng dự liệu được. Thế sự thay đổi, thành bại vô thường. Dù ở đâu, bất cứ lúc nào, đừng nói lời quá đầy, đừng làm việc quá đáng.

Hôm nay bạn quá đáng, không nể miệng với người khác, một ngày nào đó ắt sẽ phải chịu bội phần ngượng ngùng và tổn thương.

Nước mà quá trong sẽ không có cá, người mà quá gắt sẽ không có bạn. Xử sự có tình, giữ không gian cho người khác cũng là để lại đường lui cho chính mình.

Nói lời có đức

Lời trước khi nói tốt nhất phải qua suy nghĩ. Tuyệt đối không được chỉ vì nhanh mồm nhanh miệng mà không màng tới cảm nhận của người khác.

Những lời đã nói giống như bát nước đổ đi. Đừng bao giờ hoang tưởng chỉ một câu “đừng để bụng” mà người khác có thể coi như bạn chưa nói gì.

Trên thực tế, dù bạn nhắc nhở người ta “đừng để bụng”, nhưng người ta nghe xong vẫn cho rằng đó là suy nghĩ chân thực nhất, từ tận đáy lòng của bạn.

Nói lời đúng mực vô cùng quan trọng. Nói nhiều không bằng nói ít, nói ít không bằng nói hay.

Thứ cho thấy nội tâm con người rõ nhất đó chính là lời nói, thứ khiến con người dễ bị tổn thương nhất cũng là lời nói, thứ đi sâu vào lòng người nhất vẫn là lời nói.

Nói lời có đức, nắm rõ chừng mực mới là thứ để thể hiện trí tuệ, nhân phẩm, đồng thời cũng là thứ tạo nên thành tựu tương lai của mỗi người.

Bất cứ việc gì cũng nắm rõ chừng mực là tu dưỡng đạo đức lớn nhất của mỗi người. Đạo đức là để kỷ luật bản thân chứ không phải kỷ luật người khác, pháp luật mới là thứ để trừng trị người khác.

Hãy nhớ rằng, dùng đạo đức để kỷ luật bản thân tốt hơn bất cứ luật pháp nào, dùng đạo đức để kỷ luật người khác, xấu xa hơn bất cứ loại cực hình nào.

Bởi vậy, quản lý tốt chính bản thân mình mới là sự kỷ luật và tu dưỡng lớn nhất.

Nhân sinh ngắn ngủi, hy vọng bạn mọi thứ đúng mực trên con đường đối nhân xử thế. Đừng để những thứ đơn giản nhất như lời nói cản trở bước đường thành công của bạn.

Theo Ngọc Thùy/Tri Thức Trẻ

Click to comment

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

You May Also Like

DIỄN ĐÀN

Dù mới chỉ rục rịch lên thành phố nhưng giá đất huyện Bình Chánh đã chạm ngưỡng 300 triệu đồng/m2. Hứa hẹn là nơi...

DIỄN ĐÀN

Lãi suất gửi tiết kiệm ngân hàng liên tục tăng cao khiến nhiều người thi nhau đi gửi  nhưng quên mất là điều này...

DIỄN ĐÀN

Sau khi đóng hơn 15 tỷ đồng tiền cọc đấu giá đất ở huyện Diễn Châu (Nghệ An), 73 khách hàng trúng đấu giá...

DIỄN ĐÀN

Từ lâu suy nghĩ cho rằng bất động sản là kênh trú ẩn an toàn cùng với vàng, chứng khoán khi vật giá tăng,...

Advertisement

Copyright © 2023 Cafeland