Bạn bè tôi, nhiều người có trình độ đại học, kinh nghiệm làm việc lên tới 12 năm, nhưng cũng lũ lượt nghỉ việc để đi làm ‘cò đất’. Người người, nhà nhà đi buôn đất, đó là thực trạng dễ thấy thời gian gần đây.
Bạn bè tôi, nhiều người có trình độ đại học, kinh nghiệm đi làm cho doanh nghiệp lên tới 11-12 năm, nhưng giờ gặp lại, tôi cũng thấy họ lũ lượt nghỉ việc để đi buôn đất và môi giới bất động sản.
Xóm tôi ở có năm nhà, thì tới ba trong số đó nghỉ việc đi buôn đất, làm “cò đất”. Giá nhà đất vì thế cũng bị đẩy lên quá cao, ít nhất là đang gấp hai, ba lần so với giá trị thực tế và so với thu nhập trung bình của người dân Việt Nam.
Nói thêm về nghề môi giới bất động sản, hay quen gọi là “cò đất”, đang xuất hiện nhan nhản ở nước ta. Tại các nước phát triển trên thế giới, để trở thành một người mua bán bất động sản, bắt buộc phải trải qua các khóa học kéo dài ít nhất khoảng sáu tháng, về quan vấn đề liên quan đến luật bất động sản, đạo đức nghề nghiệp và các kỹ năng nghiệp vụ trong môi trường này.
Quản lý lực lượng môi giới bất động sản bị buông lỏng dẫn tới tình trạng “cò đất” tràn lan (Ảnh minh họa)
Ở nước ta, tại các địa phương, việc quản lý lực lượng môi giới bất động sản còn đang bị buông lỏng dẫn tới tình trạng “cò đất” tràn lan, gây nhiều hệ lụy tiêu cực cho xã hội. Dẫn tới gia tăng việc phân lô bán nền, đầu cơ tích trữ, găm đất đẩy giá, lỡ cơ hội đầu tư của các dự án chính thống.
Hệ lụy của việc đổ xô mua bán đất là có thật, dần dần tôi thấy ác cảm với người buôn đất
Mảnh đất cuối cùng cũng chỉ là vật vô tri, nhưng nếu con người biết đầu tư chất xám vào thì nó lại trở thành “vàng ròng” của xã hội. Cũng tựa như bao ngành sản xuất khác, biến cục sắt, thậm chí phế liệu trở thành tiền bạc.
Một xóm chài xác xơ, bỗng một hôm có người về đầu tư một cái resort, khu nghỉ dưỡng… khu vực đó bỗng trở nên sầm uất, sang chảnh, giá đất tăng lên “chóng mặt” vì đi kèm với đó là các dịch vụ, thu hút lao động, tạo công ăn việc làm…
Ảnh minh họa: Internet
Mấu chốt của câu chuyện “sốt đất” chính là vai trò của các nhà quản lý. Chúng ta phải tạo được một môi trường đầu tư minh bạch và đa dạng. Nhu cầu của bất cứ nhà đầu tư nào chính là: bảo toàn vốn, sinh lời và tính thanh khoản cao. Nói một cách khác, họ muốn tiền của mình không bị hao hụt, được lớn lên và có thể tiêu bất kỳ lúc nào.
Rốt cục, người dân có tiền dư biết làm gì ngoài việc ném vào bất động sản với suy nghĩ “người đẻ chứ đất không đẻ”