Có thể xem ở thời điểm hiện tại, lĩnh vực bất động sản đang ở tình trạng gần giống như nông sản, đó là cần một cuộc giải cứu đúng nghĩa.
Câu chuyện giải cứu nông sản cho bà con như thanh long, dưa hấu hay gần đây nhất là cuộc giải cứu cam sành, dù thời gian diễn ra rất ngắn, nhưng đều được nhiều người dân hưởng ứng, ủng hộ. Tại sao người ta sẵn sàng chi tiền để mua nông sản? Không chỉ vì ý tương thân tương ái mà còn vì giá thành rẻ hơn bình thường đến 50%, từ đó kích thích đến hành vi tiêu dùng.
Nhìn vào thực tế hiện nay, để giải cứu nông sản nông dân chấp nhận phải bán lỗ để thu hồi vốn, trong khi thấy ít người ‘ôm’ nhà, đất chịu hạ giá bán.
Ảnh minh hoạ
Nói đến câu chuyện giải cứu bất động sản, người ta thường nghĩ ngay đến phương án dùng nguồn vốn để cung ứng cho thị trường này, điều đó quả thực không công bằng cho các lĩnh vực khác, dù rằng bất động sản có sức ảnh hưởng rất lớn đến mọi ngành nghề khác trong nền kinh tế.
Chắc chắn người nông dân cũng đã rất tiếc khi công sức chăm bón bao lâu giờ bán lại không được lãi, Nhưng họ lại có thể thu hồi vốn thì dù có lỗ một chút cũng vẫn có tiền để tái sản xuất, còn hơn là bỏ đi, không được đồng nào.
Từ đó, hàng hóa được luân chuyển, tiền mặt được lưu thông, vòng đời của sản phẩm và nguồn vốn được tái quay vòng cho nền kinh tế, điều đó rõ ràng còn hơn là sự trì trệ, cố chấp. Từ những cuộc giải cứu như thế, một lượng hàng tồn kho được giải quyết chóng vánh.
Nhưng đối với nhà đầu tư bất động sản thì họ luôn có một thái độ chung là cứ mặc kệ và không chấp nhận bán lỗ, thà để cho ngân hàng siết nợ.
Một số chủ sở hữu bất động sản chấp nhận bán lỗ nhưng cái giá lỗ đó vẫn chưa khớp với thực tại, chưa phù hợp với người mua, bởi đối tượng mua các bất động sản bằng tiền tươi (không vay ngân hàng) là cực hiếm.
Từ đó dẫn đến bất động sản cứ tồn đọng, ngân hàng thì vẫn rao bán tài sản đến hàng chục lần mà vẫn không ai đăng ký mua.
Vì vậy nên có lẽ cũng cần có một cuộc giải cứu bất động sản theo cái cách mà người ta vẫn giải cứu nông sản nhiều năm qua: giảm giá bán để kích cầu.