Đất không nên được xem là tài sản cá nhân mà hãy coi nó là tài sản chung, của xã hội. Bởi, một xã hội phát triển cần lao động và sản xuất, chứ không phải ngồi trên đất chờ sinh sôi ra của cải.
Bây giờ, nếu muốn đất trở về đúng giá trị thực của nó thì cần phải làm chặt vấn đề đóng thuế. Ai muốn sở hữu nhiều bất động sản sẽ phải có trách nhiệm gánh vác thuế lợi nhuận từ đất tương ứng. Có như vậy, xã hội mới phát triển ổn định được, chứ không phải ngồi trên đất chờ sinh sôi ra của cải.
Như Tết vừa rồi về quê, tôi đúng là mắt tròn mắt dẹt khi thấy ôtô đỗ đầy đường, hỏi ra mới biết người ta giàu lên nhờ bán đất.
Bây giờ, có giảm giá nhà, đất 50% thì người có tiền, hoặc đi vay ngân hàng lại càng mua bất động sản nhiều hơn và họ sẵn sàng trả giá cao hơn những người ít tiền để gom hàng. Thế nên, quan trọng hơn việc cố hạ nhiệt giá nhà, đất, chúng ta phải quản lý được người mua bất động sản có nhu cầu ở thật hay mua để đó để đầu cơ kiếm lời.
Ảnh minh họa
Người có nhiều đất bán đi kiếm lời, họ giàu lên vì đất. Người mua đi bán lại cũng giàu lên vì đất, họ mua một tỷ, bán được 1,5-2 tỷ đồng và ăn chênh lệch. Giá đất năm 2021 đến nay tăng chóng mặt, kể cả đất không có tiềm năng, khiến làn sóng mua đất làm giàu càng thêm dữ dội.
Quê tôi, dù đều xuất thân từ nhà nông, nhưng nhờ kiếm được số tiền lớn từ bán đất, người dân quê tôi cứ thấy giá đất cao là đua nhau bán hết, có tiền lại sắm sửa để ăn tiêu.
Nhìn đời sống vật chất của quê hương đi lên trông thấy, một mặt tôi cũng thấy mừng cho người dân. Nhưng nếu nhìn ra xa hơn, đằng sau câu chuyện giàu lên từ đất còn rất nhiều những điều đáng suy ngẫm.
Thế rồi một vài năm nữa, thậm chí chỉ vài tháng sau thôi, khi dùng hết số tiền bán đất kia rồi, liệu họ sẽ làm gì để sống tiếp? Nhà lầu, xe hơi có đủ mang lại cho họ một cuộc sống ổn định, lâu dài khi mà không còn gì để sản xuất? Chưa kể, rồi sau này, con cháu liệu có miếng đất để dựng được cái nhà che nắng, che mưa hay không?